Tình nguyện làm "đôi chân" cho người bạn tật nguyền
- Thứ bảy - 30/10/2021 02:40
- In ra
- Đóng cửa sổ này
Gia đình em Hồ Thị Hai có hoàn cảnh rất đặc biệt, thuộc diện hộ nghèo của xã. Lúc nhỏ, Hai bị teo cơ đi lại khó khăn, đến năm 2019 sau một lần vô ý đạp đinh không cứu chữa kịp thời, em bị liệt cả hai chân sau một cơn sốt dài. Từ đó, hơn 2 năm nay, mẹ em phải cõng mỗi sáng thứ 2 lên trường và chiều thứ 6 về nhà.
Nhà Hai cách trường học hơn 5km nên em phải học ở lại trường. Mọi sinh hoạt cá nhân cho đến việc đến lớp đều phải nhờ bạn. Không có cha mẹ bên cạnh cũng là một phần vất vả đối với em. Song nhờ có hai bạn Hồ Thị Ánh Trăm và Hồ Thị Côi học cùng lớp, nên đã thay nhau cõng Hai đi học đều đặn.
Hồ Thị Ánh Trăm chia sẻ, em thương bạn Hai lắm. Dù đi lại của bạn rất khó khăn nhưng lúc nào cũng nở nụ cười. Ít khi nào gặp Hai nhăn nhó dù là việc gì. Điều đó tạo cho em và mọi người có động lực phấn đấu trong học tập và cuộc sống, nhất là tình bạn của chúng em càng gắn bó.
"Quãng đường cõng bạn Hai đi học từ ký túc xá trường đến lớp học cũng không xa nhưng phải lên cầu thang để vào lớp học tầng 2, vì vậy suốt đoạn đường tụi em thường xuyên trò chuyện, động viên nhau cùng cố gắng học tập" - Ánh Trăm tâm sự.
Em Hồ Thị Côi là một trong những nạn nhân thoát nạn trong một vụ sạt lở đất ở Trà Leng, em bị thương nặng phải điều trị gần 2 tháng mới khỏi bệnh. Chân của em bây giờ cũng chưa hồi phục hẳn, trái gió trở trời lại đau.
“Nhưng không vì vậy mà làm em nhụt chí giúp bạn. Thầy cô bạn bè thường bảo em nhường cho bạn khác cõng bạn Hai đến trường nhưng em thấy cũng bình thường thôi, lúc nào đau chân quá thì em để các bạn cõng” – Hồ Thị Côi thật thà kể.
Theo lời kể của cô Đàm Thị Anh Lan - Tổng phụ trách Đội Trường PTDTBT-THCS Trà Leng thì ngoài ra cũng còn nhiều bạn giúp em Hai trong sinh hoạt hằng ngày và trong lúc đến trường. Tạo cho em không khí như sống trong một gia đình. Hai rất chăm chỉ học tập, vui tươi và luôn hòa đồng với các bạn bè.
Hồ Thị Hai thổ lộ: “Em vô cùng cảm động trước tấm lòng của các bạn. Các bạn giúp em cảm thấy mình không bị lẻ loi, không bị phân biệt. Đó cũng chính là động lực để em có thể tiếp bước trên con đường học tập của mình".
Theo cô giáo Đàm Thị Anh Lan, nhà trường luôn ghi nhận tấm chân tình của các em dành cho nhau. Trong các tiết chào cờ, Liên đội của trường thường xuyên tuyên dương những việc làm của các em. Các thầy cô luôn hỏi thăm tình hình sinh hoạt của Hai và có những định hướng tích cực cho em.
“Qua kêu gọi các nhà hảo tâm cũng đã cho em một chiếc xe lăn nhưng do địa hình đồi dốc hiểm trở nên chiếc xe đã hư hỏng và không còn sử dụng được. Vì vậy, mỗi ngày những “đôi chân” miệt mài đưa bạn đến trường là hình ảnh đẹp, đầy tính nhân văn cần được khơi dậy trong xã hội hiện nay” – cô Lan nói.
BÙI HUÂN