Sau khi ký Hiệp định Giơnevơ, đế quốc Mỹ và bọn tay sai vi phạm trắng trợn, lập nên chế độ bù nhìn Ngô Đình Diệm, chúng thực hiện chính sách phản động nhằm đàn áp, bắt bớ, tù đày những người yêu nước, những chiến sĩ cách mạng của ta. Riêng tại vùng Duy Xuyên, kẻ địch đã tiến hành lùng sục, bắt bớ những người tham gia cách mạng và hàng trăm đồng bào vô tội. Đêm 21 rạng sáng 22/01/1955, chúng đưa đoàn người bị chúng bắt giam từ chùa Bà Giám đến bờ đập Vĩnh Trinh, tại đây, theo lệnh của tên chỉ huy, chúng lôi từng người bị trói, xô ngã ra khỏi xe từng người, rồi dùng báng súng đánh thục mạng vào đầu, vào sườn cho đến khi bất động. Những tên khác dùng dao xẻo mũi, cắt tai và móc mắt nạn nhân với thâm ý sau này dù phát hiện tử thi thì cũng khó mà nhận diện ra người thân để tố cáo. Chỉ trong tích tắc kẻ địch đã thủ tiêu 38 chiến sĩ cách mạng và người dân vô tội.
Để ghi nhớ tội ác này, sau ngày giải phóng (30/4/1975), bên cạnh đập Vĩnh Trinh, một khu tưởng niệm những chiến sĩ cách mạng đã hy sinh được xây dựng, gồm một hồ nước vuông, mỗi cạnh dài 18m, trên mặt hồ nổi lên 38 đóa hoa sen, tượng trưng cho 38 sinh mạng bị sát hại (trong số đó có một búp sen chưa nở, thể hiện một thai nhi bị hại). Bên cạnh hồ sen là tượng một chiến sĩ cao 10m, hai tay bị trói sau lưng, dáng đứng hiên ngang, đầu ngẩng cao. Bên cạnh là tấm bia khắc họ tên những người đã hy sinh trong cuộc thảm sát ngày 20/1/1955.
Địa chỉ đỏ này được công nhận di tích lịch sử theo quyết định số 436/QĐ-UB ngày 15/02/2005 của UBND tỉnh Quảng Nam.